Chấm
xong tập bài thi học kỳ thì đã 12 giờ đêm, Trung đứng dậy vươn vai cho
đỡ mỏi rồi sắp xếp gọn gàng lại bàn làm việc. Bài làm kém quá, đây là
môn chính, điểm số rất quan trọng để quyết định bằng tốt nghiệp thuộc
loại nào, thế mà bọn sinh viên lớp Tuấn làm kém quá, anh không muốn để
bọn nó phải thi lại nhiều, nhưng cũng phải cho đến hơn hai chục đứa
điểm liệt.
Hôm sau đến lớp, Trung thông báo với cả lớp tình hình điểm số không
được tốt lắm, chắc cũng phải có đến hơn hai chục trường hợp phải thi
lại, điểm chính thức thì còn phải nộp qua văn phòng khoa đã, đầu tuần
sau thì mọi người sẽ biết điểm chính thức. Cả lớp xôn xao hẳn lên, môn
này là một trong các môn xét tốt nghiệp chính mà lại. Tối hôm đó, quả
nhiên có rất nhiều đứa sinh viên đến nhà anh để năn nỉ xin điểm. Nhà vợ
chồng anh ở trong khu gần trường. Đây là khu nhà ở của giáo viên trong
trường, nhưng đa số mọi người đều bán cho người nơi khác đến ở hết cả
rồi. Chỉ còn nhà vợ chồng anh và vài giáo viên nữa là ở lại thôi. Nhà
cũng chật chội, chỉ có 1 tầng và 3 phòng. Vợ chồng anh cũng dự định sau
khi vợ anh đi học cao học ở Nga về sẽ tích góp tiền rồi bán căn nhà này
đi, mua căn nhà mới ở nơi khác cho rộng rãi hơn. Vợ Trung cũng là giáo
viên trong trường với anh nhưng dạy khác bộ môn. Hồi Tết mời rồi, chị
thi đỗ học bổng đi học cao học bên Nga nên bây giờ ở nhà chỉ có Trung
và đứa con trai nhỏ lên 4 tuổi thôi.
Tối hôm đó mấy đứa sinh viên đến kỳ kèo xin điểm, Trung từ chối thẳng
thừng hết. Từ xưa đến nay Trung rất rõ ràng rành mạch trong chuyện này,
anh nổi tiếng là người nghiêm khắc, chưa có đứa nào đến nhà mà xin được
điểm của anh cả. Biết vậy mà nhiều đứa vẫn đến kỳ kèo khiến anh phải
phát bực. Đến hơn 10h, sau khi đuổi khéo mấy đứa sinh viên đến năn nỉ
xin điểm về rồi, Trung cho con đi ngủ, đi tắm rồi ra ngồi xem bản tin
cuối ngày trên TV trước khi đi ngủ. Đến lúc anh chuẩn bị đi ngủ thì tự
nhiên có tiếng gõ cửa khe khẽ. Liếc nhìn đồng hồ đã muộn lắm rồi, Trung
lẩm bẩm, không biết ai lại đến muộn thế nhỉ, chẳng lẽ lại có đứa sinh
viên nào đến vào cái giờ đi ngủ này, bực mình thật đấy.
Ra mở cửa với thái độ hơi bực mình vì bị quấy rầy, Trung vừa hỏi ai
đấy, thì hoá ra là Ngọc, cô sinh viên lớp Trung, cơn bực mình của anh
không hiểu sao tự nhiên tan biến, ai chứ cô bé này thì Trung rất có cảm
tình. Cô bé cũng người Hà nội, nhà có vẻ khá giả, nên lúc nào ăn mặc
cùng toàn hàng hiệu, xe máy thì Dylan, trông cô sành điệu nổi bật lên
so với nhưng cô gái cùng lớp khác, cô bé có vóc người thon thả mảnh mai
rất đẹp, chiều cao cũng khá lý tưởng, phải đến hơn mét sáu, mái tóc
nhuộm hoe vàng ép thẳng đuột rất hợp với khuôn mặt xinh xắn dễ thương
và làn da trắng nuột của cô ta. Cô bé này xinh quá nên nhiều lúc gặp cô
ta Trung cũng hơi lúng túng, và nhiều khi anh phải đỏ mặt quay đi chỗ
khác không dám nhìn lâu vào khoảng eo thon gọn trắng ngần của cô bé lúc
nào cũng lộ ra trên cái quần cạp trễ, cùng mùi nước hoa nhẹ loại xịn mà
chỉ ngửi thấy thôi là Trung đã thấy bừng bừng cả người rồi. Mọi người
trong lớp thì có vẻ không thích cô ta vì cô ta ăn chơi sành điệu quá,
còn Ngọc thì cũng tỏ ra kênh kiệu bất cần, cô hay chơi với tụi sinh
viên con nhà giàu trường khác. Tuy nhiên Trung thấy cô bé cũng đâu đến
nỗi nào, ngoại trừ cái vẻ bề ngoài ăn chơi, cô bé cũng có vẻ lễ phép
nhã nhặn đấy chứ. Cô bé cũng có vẻ quý Trung vì ít khi anh thấy cô ta
nghỉ học tiết dậy của anh trong khi những môn khác thì cô ta nghỉ tràn,
trong lớp giảng bài nhiều lúc nhìn về phía cô ta, Trung cũng thấy cặp
mắt đen láy của cô ta nhìn anh chăm chú vẻ thích thú. Vừa rồi chấm bài
thi, đọc qua anh biết cô bé này chẳng học hành gì rồi, viết lăng nhăng
thế này thì cho 0 điểm là phải, anh đã cố cho điểm 4 đã là xông xênh
lắm rồi.
Ngọc thấy Trung nhìn cô ngơ ngác ở cửa ra vào, cô ta mỉm cười để lộ núm
đồng tiền rất xinh và khẽ hất mấy sợi tóc vàng loà xoà rất duyên dáng,
miệng nhanh nhẹn chào:
- Em chào thầy ạ, em xin lỗi vì đến muộn thế này…thầy không ngại chứ
ạ…em vừa đi sinh nhật đứa bạn về, định đến sớm hơn nhưng ngại các bạn
khác đến đây nhiều nên…bây giờ em mới đến.
Trung mỉm cười:
- Không sao…thế xe em đâu, em đi gì tới đây.
Ngọc cười:
- Em đi taxi thôi ạ, tối thế này em cũng ngại đi xe máy lắm, sợ không
an toàn.
Mở cửa cho Ngọc vào, không hiểu sao Trung kín đáo nhìn chung quanh, mấy
nhà cạnh đó đều tắt đèn đi ngủ cả rồi, chắc không ai thấy cô sinh viên
này đến nhà anh cả. Vào trong nhà, Trung lúng túng mới Ngọc ngồi xuống
cái ghế dài, vì chuẩn bị đi ngủ nên anh chỉ mặc mỗi cái quần cộc ngắn
và chiếc áo phông trắng. Anh xin lỗi định bảo Ngọc chờ anh thay ra quần
áo khác chứ ai lại khách đến nhà lại mặc thế này, thì Ngọc cười bảo,
không sao đâu ạ. Trung lúng túng ngồi xuống, anh không thể không liếc
nhìn phần bụng cô bé. Ngọc mặc chiếc quần bò cạp trễ hết sức và cái áo
thun sành điệu hở nách, bộ ngực căng đầy của cô vươn ra kiêu hãnh, bờ
vai thon thả trẳng trẻo, cả phần eo cô gái lộ hẳn ra khiêu khích, khi
cô bé ngồi xuống, cạp sau chiếc quần tụt xuống gần tới khe mông, lộ hẳn
cạp chiếc quần lót dây hàng hiệu màu trắng cạp thấp. Trung lúng túng
nhìn ra phía khác và mời Ngọc uống nước, quái lạ, sinh viên đến xin
điểm mà sao anh lại cảm thấy lúng túng thế nhỉ, chẳng nhẽ trong đầu anh
lại đang nghĩ đến chuyện xấu xa nào đó chăng. Trò chuyện một lát, Ngọc
cười tủm tỉm nói:
- Bài thi của em, mặc dù chưa biết điểm, nhưng em biết em nằm trong số
những bài bị trượt rồi.
Trung lắc đầu:
- Thầy cũng thấy tiếc, em học đâu đến nỗi mà sao làm bài như vậy.
Ngọc cười:
- Em có học hành gì đâu, hôm đó trong đầu nghĩ ra cái gì thì em viết
cái đó thôi, thú thật với thầy kể ra thì em cũng không cần phải điểm
cao lắm đâu, vì bố mẹ em đã đăng ký sẵn cho em một suất du học ngay sau
khi em ra trường rồi, kết quả có thế nào thì em cũng đi thôi, nhưng mà
kể ra có cái bằng tốt nghiệp đẹp đẹp một tý thì cũng hay hơn, thế nên
em mới đến để xin điểm thầy hôm nay…với lại em cũng muốn có cơ hội này
để đến nhà thầy, vì em ….em chẳng biết nói vòng vo…thôi thì thầy cứ cho
em lên 6 hay 7 gì đó, rồi thầy muốn thế nào em cũng đồng ý.
Vừa nói, Ngọc vừa đặt tay lên bàn tay đang cầm cốc nước của Trung.
Trung thấy bất ngờ quá, không ngờ cô sinh viên này lại nói thẳng tuột
như thế, hay là cô bé đọc được suy nghĩ của mình. Anh ấp úng hỏi lại là
ý Ngọc vừa nói là thế nào, anh không hiểu. Ngọc cười, chuyển sang ngồi
cạnh Trung bên cái ghế dài, và nói:
- Thầy giả vờ không hiểu…con gái tụi em tinh lắm, ai thích mình là biết
ngay, tính em hay nói thẳng tuột chứ chẳng giữ ý úp mở gì đâu, thú thật
với thầy là em để ý và thích thầy từ lâu rồi, em biết thầy đang có
người yêu đi học nước ngoài, thế thì có gì mà phải ngại nữa, bây giờ em
đặt thẳng vấn đề thế này, nếu thầy đồng ý nâng điểm cho em thì em sẽ
cho thầy được…làm cái đó với em, ngay bây giờ cũng được…và sau đó nếu
hai bên cảm thấy hợp nhau thì chúng ta có thể là người yêu của nhau,
tất nhiên là theo kiểu bồ bịch kín đáo thôi vì em hiểu thầy còn phải
giữ gìn cho vị trí công tác, cho người yêu, đấy em nói thẳng như thế
đấy, ý thầy thế nào.
Thực sự Trung không tin vào tai mình nữa, mặt anh đỏ rần rần lên, tim
đập thình thịch vì hồi hộp. Chẳng nhẽ anh sẽ được làm chủ cái cơ thể
thơm tho mềm mại của cô gái trẻ xinh đẹp kia ư. Anh đang không biết trả
lời như thế nào cả, thì Ngọc cười:
- Thầy thấy choáng quá phải không, tính em nó như thế đấy, em thích
thấy thì em nói thẳng là em thích thầy, chuyện thầy cho điểm em chỉ là
một phần thôi, chủ yếu là em thích thầy, em biết có thể thầy nghĩ em là
loại ăn chơi quá, không hợp với gu của thầy, nhưng mà chúng mình chỉ
vui vẻ với nhau thôi mà, chứ có phải sẽ lấy nhau làm vợ làm chồng đâu,
thấy cứ vô tư thoải mái đi.
Trung thấy bối rối quá, anh thấy thế này là không được, anh là thầy
giáo không thể lăng nhăng với sinh viên của mình được, rồi còn người
yêu của anh nữa, rồi còn dư luận xã hội, trường học, nó trái hoàn toàn
với nguyên tắc đạo đức của anh. Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng anh không hiểu
sao không đủ sức cất tiếng từ chối cô bé táo tợn này, hoặc đủ sức đứng
dậy để đuổi cô ta về, anh biết cứ để cô ta ở đây thì anh không cưỡng
lại được mất. Ngọc ôm choàng lấy bên vai Trung cười thích thú:
- Thầy sao cứ đực ra thế, không biết nói thế nào à? Em biết là thầy
thích em mà, đàn ông như thầy xa người yêu lâu rồi, hoạ có là thánh mới
không có nhu cầu khoản kia với con gái tụi em, em biết là thầy đứng đắn
không chơi bời, chính vì vậy mà em mới kết thầy chứ, sao thầy cứ im
lặng thế, im lặng là đồng ý đúng không.
Rồi Ngọc hôn chụt vào mà Trung một cái, mùi thơm dìu dịu quyến rũ
thoảng thoảng phả vào mũi anh khiến anh như mất hết sức phản kháng, anh
không sao cưỡng lại được khi Ngọc hôn dần lên mặt anh, rồi đắm đuối hôn
vào môi anh. Trời làn môi dịu dàng như trẻ thơ của cô gái này sao mà
ngọt ngào thế, khác xa cảm giác khi hôn người yêu. Máu trong người
Trung như chảy nhanh hẳn lên. Đang đắm đuối hôn, chợt Ngọc bứt ra khỏi
nụ hôn của anh, cô nhanh nhẹn đứng dậy nhìn Trung cười vẻ bí hiểm rồi
bước ra chỗ công tắc tắt phụt đèn đi, rồi trước sự ngỡ ngàng của Trung,
cô ta nhảy tót vào lòng Trung, ôm ghì lấy anh mà hôn đắm đuối lên môi
anh. Trung miệng lắp bắp: “không được đâu…không được đâu em…em bỏ thầy
ra đi” cố gỡ ra khỏi nụ hôn và vòng tay cô gái, nhưng trời ạ, cơ thể
mềm mại trẻ trung thơm tho của cô gái khiến anh như mềm nhũn cả chân
tay lại. Bờ môi cô bé sao mà mềm mại hấp dẫn đến thế. Trung như mụ mị
cả đầu óc vì nụ hôn ngọt ngào. Bản năng đàn ông của anh lâu ngày bị kìm
hãm tự nhiên thức dậy khiến Trung thấy bừng bừng cả người. Hơn nữa quả
thực là anh đã thích cô bé này từ lâu, chỉ có lý trí đạo đức ngăn anh
lại không cho anh nghĩ vớ vẩn thôi. Bây giờ cô bé lại chủ động tấn công
anh thế này thì anh biết làm sao bây giờ. Ngọc rời môi anh ra và hôn
lia lịa lên mặt lên cổ anh, bờ môi ướt rượt mềm như của trẻ thơ của cô
gái mơn man khắp mặt cổ Trung khiến Trung sướng rợn cả người. Nhanh
nhẹn cởi mấy cúc áo ngực anh ra, cô bé bắt đầu dùng môi mơn man khắp bộ
ngực nở nang của Trung khiến Trung sướng đờ cả người. Máu trong người
anh bắt đầu chảy rần rật. Trung đỏ mặt xấu hổ khi anh bắt đầu cảm thấy
cái bộ phận giống đực bất trị của anh bắt đầu ngọ nguậy phồng to dần
lên dưới quần soóc. Hy vọng cô bé không biết được diễn biến oái ăm nơi
dưới bụng của mình, Trung cố gắng đẩy cô bé ra, nhưng không biết có
phải vì anh không sao kiên quyết làm được hay tại vì Ngọc khoẻ quá mà
anh chẳng thể nào đẩy cô bé ra được cả. Chẳng những thế, cô ta còn bạo
dạn thò một tay xuốt vuốt ve ngoài quần cái bộ phận giống đực của anh
đang mỗi lúc một phồng to ra, vươn thẳng ra, bất chấp lý trí của Trung.
Biết như thế là không ổn, nhưng Trung không sao cưỡng lại nổi cảm giác
ham muốn tình dục, dương vật anh mỗi lúc một cứng dần lên dưới bàn tay
xoa xoa nắn nắn của cô sinh viên nọ. Anh miệng thì bảo cô bé dừng lại,
tay thì đẩy cô bé ra, nhưng cảm giác đê mê được cơ thể mềm mại thơm tho
của cô bé quấn chặt lấy, làn môi mềm mại của cô gái mơn man, rồi chỗ đó
của anh được xoa xoa khiến anh chống cự hoàn toàn chiếu lệ chứ không có
vẻ gì là dứt khoát cả. Ngọc cứ vạch áo anh ra hôn mơn man xuống phía
bụng anh, rồi Trung chưa kịp ngăn lại thì Ngọc đã bạo dạn lòn hẳn tay
vào một bên ống quần soóc của anh, dưới đó anh không mặc thêm gì nữa,
nên tay cô bé tóm ngay được vào cái dương vật nóng hổi của anh rồi kéo
tuột hẳn nó ra bên ngoài. Dương vật Trung bật tưng ra, chĩa thẳng lên
nghễu ngện với cái đầu tù tù căng tròn múp míp như đầu quả tên lửa.
Ngọc ngước lên nhìn anh với ánh mắt tinh nghịch trong khi anh xấu hổ
muốn chui xuống đất vì xấu hổ khi thấy mình chĩa thẳng cái dương vật to
tướng vào sát tận mặt cô sinh viên lớp anh dậy. Ngọc cầm hẳn vào dương
vật của anh vuốt lên vuốt xuống nhè nhẹ và thì thào hỏi với giọng ỡm ờ:
- Thầy ơi, sao thầy bảo thầy không muốn mà cái này của thầy nó lại…kỳ
cục như vậy…cái này của thầy nó bị sao ấy nhỉ…sao nó to và cứng thế hả
thầy…trời, nhìn cái đầu nó bóng lưỡng kìa.
Lúc này thì Trung cứng họng, không biết phải nói sao với cô gái nữa.
Mắt vẫn nhìn anh đăm đăm, miệng nhoẻn nụ cười đắc thắng, Ngọc từ từ hạ
thấp mặt xuống, há miệng đặt cái đầu dương vật bóng nhẫy của Trung lên
lưỡi cô ta. Cái lưỡi mềm mại của cô gái âu yếm liếm liếm phía dưới cái
đầu dương vật của Trung như để liếm cho hết cái thứ nước trong veo đang
ứa ra rồi mơn man khắp cái đầu tù tù trơn nhãy đó. Trời, Trung cảm thấy
rợn hết cả người vì cảm giác khác lạ và cảnh tượng kích thích. Anh có
nằm mơ không nhỉ, không thể ngờ được là anh lại được một cô gái xinh
đẹp hiện đại trẻ trung thế kia đang âu yếm mút mát dương vật cho anh
như mút kem vậy. ống quần soóc của Trung rất rộng nên Ngọc kéo hẳn lên,
cả dương vật Trung chìa hẳn ra ngoài, kể cả phần bìu bên dưới nữa. Ngọc
nồng nhiệt liếm láp hôn hít khắp từng milimet trên dương vật của Trung
với vẻ cực kỳ thuần thục. Chắc đây không phải là lần đầu tiên cô ta làm
cái việc này. Trung sướng như phát điên, lúc này thì anh chẳng có lý
trí đâu mà ngăn cô bé sinh viên này lại nữa, anh ngồi dạng rộng hai
chân, khom người nhìn như muốn nuốt lấy cảnh cô gái trẻ mút mát dương
vật cho mình, nước nhờn ứa ra từ dương vật anh dầm dề dính nhoét nhoét
cả lên môi cô gái. Đã lâu lắm rồi kể từ hôm anh làm tình với vợ trước
khi vợ đi nước ngoài, mấy tháng rồi chứ đâu có ít, bao nhiêu sinh lực
đàn ông tích trong người anh như muốn vỡ tung ra vì căng thẳng. Vừa say
sưa mút mát, Ngọc vừa ngước mắt lên nhìn Trung vẻ bạo dạn chứ không có
vẻ gì là xấu hổ cả, vừa mút cô ta vừa xuýt xoa “ôi thích quá…đã
quá…ngon quá” với vẻ dâm đãng cùng với tiếp chóp chép, chụt choạp khiến
Trung càng cảm thấy kích thích hơn, anh rên lên khe khẽ vì sướng, chắc
anh cũng không thể cầm cự lâu hơn được nữa rồi, hai tay anh ghì chặt
lấy mép ghế trong nỗ lực tột bực. Cũng lúc ấy thì Ngọc thay đổi cách
của cô, cô bé há to miệng ngậm thật sâu dương vật của Trung, dễ phải
đến một nửa chiều dài, rồi cô hóp miệng mút mạnh, đầu cô gục gặt lên
xuống với tốc độ nhanh, tay cô tóm lấy dương vật Trung cũng xóc liên
hồi theo nhịp mút của cô ta, những tiếng chụt chụt phát ra liên tục rất
to cùng với những tiếng ư ư trong cổ họng cô gái vẻ đầy nhục dục. Trời
ơi, Trung rên lên vì cảm giác mãnh liệt, chắc cô bé định hạ gục anh
đây. Miệng há hốc vì cơn khoái cảm bùng nổ. Bao nhiêu kìm nén lâu nay
của Trung bùng nổ, bụng anh co thắt lại cùng lúc anh xuất vọt tinh ra
trong lúc dương vật anh vẫn ở trong miệng cô gái. Tinh trùng của Trung
phọt ra ào ạt, nếu như không phải xuất tinh trong miệng cô gái thì dễ
tinh trùng của anh phải bắn xa hàng mét. Trung rất ngạc nhiên khi anh
xuất vọt ra ồng ộc như vậy nhưng Ngọc không hề né ra, trái lại cô gái
vẫn chu miệng ngậm nguyên dương vật anh trong mồm cô để cho anh xuất
tinh, mắt lại còn nhìn anh vẻ lẳng lơ dâm đãng. Dương vật của Trung
giật giật hối hả, tinh trùng của anh phọt ra liên miên theo nhịp giật
của dương vật, mãi không hết. Tinh dịch của anh mấy tháng nay không
được xả ra, bây giờ như được giải phóng, xối xả vọt ra đã đời không có
cách gì kìm hãm lại được. Trung buột miệng phát ra tiếng kêu ậm ự trong
cổ họng trong cơn cực khoái. Những nhịp giật nơi dương vật anh chậm dần
như đang cố gắng phụt nốt ra chỗ tinh dịch còn lại. Có vẻ như Trung
xuất nhiều quá nên Ngọc nhướn mày vẻ ngạc nhiên và cố phồng má nhận cho
bằng hết. Sau khi cố sức giật cái cuối cùng và phọt ra nốt chỗ tinh
dịch còn lại, dương vật Trung ngừng hẳn lại. Ngọc cố bụm miệng lại
nhưng thứ nước trắng đục vẫn nhểu ra bên mép cô trắng đục. Ngọc vẫn bụm
miệng ngậm chỗ tinh dịch của Trung nhìn quay như tìm cái gì đó, rồi cô
vớ lấy cái áo để gần đó để bụm miệng nhè vào.
…phút lúng túng rồi cũng qua, bây giờ thì Trung cảm thấy chẳng còn gì
để giữ gìn nữa, cơ thể anh lâng lâng một cách dễ chịu sau lần xuất tinh
vừa rồi, đầu óc anh nhẹ nhõm với cảm giác buông xuôi, bất chấp tất cả.
Giữa anh và Ngọc bây giờ như không phải là thầy trò nữa mà chỉ là một
người đàn ông và một người đàn bà. Ngọc cũng ngả người xuống nằm ôm lấy
anh trên chiếc ghế dài. Trung định mở miệng nói gì đó thì cô gái đã khẽ
đặt ngón tay lên môi anh ngăn lại, đôi môi mềm mại của cô thì thầm vào
tai anh:
- Thầy đừng nói gì cả…em hiểu cả mà, không có gì đâu, chúng ta hay im
lặng nghỉ ngơi một lát đi thầy.
Trung nhắm mắt lại trong cảm giác khoan khoái, tay anh rụt rè một lát
rồi mạnh dạn đưa hẳn lên vòng lấy ôm bờ vai mát rượi tròn trĩnh của
Ngọc. Cảm giác êm đềm quá.
Một hồi lâu, bỗng Trung thấy Ngọc cựa quậy trong tay anh. Cô nhìn về
phía cửa buồng tắm nhà Trung rồi hỏi anh:
- Kia là buồng tắm nhà thầy phải không…em vào tắm nhờ một tý nhé.
Rồi cô đứng dậy yểu điệu nhưng nhanh nhẹn trút bỏ hết quần áo với một
vẻ thuần thục khiến Trung thần mặt ra. Trời cơ thể non trẻ của cô gái
đẹp quá, vừa mảnh mai vừa đầy đặn. Khẽ liếc anh cười với vẻ đắc thắng,
Ngọc đi về phía buồng tắm. Trong ánh sáng mờ mờ, Trung không sao rứt
mắt ra được khỏi bộ mông tròn căng, trắng mịn, duyên dáng đong đưa theo
nhịp bước chân của cô sinh viên, bên dưới cái eo thắt bé mỏng dính.
Trời sao lại có bộ mông đẹp đến thế nhỉ. Trung thấy máu trong người lại
như sôi lên vì muốn được…. Như biết anh đang nhìn theo cơ thể trần
truồng của mình, Ngọc cười khúc khích và càng đi ưỡn ẹo như người mẫu
để khoe cơ thể thon thả uyển chuyển của mình. Vào đến buồng tắm, cô gái
vặn vòi hoa sen tắm rào rào. Một lát cô thò mặt ra, vuốt gọn mái tóc về
phía sau cho khỏi ướt cô gọi khẽ:
- Thầy ơi…vào tắm cùng em đi…em tắm cho thầy.
Trung nuốt nước bọt để trấn tĩnh lại. Cơn thèm khát lại trỗi dậy trong
anh. Anh tặc lưỡi, chắc lúc này đứa con nhỏ đã ngủ say rồi, đằng nào
thì cũng vậy rồi Trung đứng dậy đi vào buồng tắm.
Vừa xoa xà phòng lên dương vật của Trung và xối nước kỳ cọ sạch sẽ cho
anh với vẻ chăm chút ân cần, Ngọc vừa cười khúc khích vẻ thích thú
trước sự bối rối của Trung. Cô nhìn anh với ánh mắt tinh nghịch và bảo:
- Thầy đừng lo lắng gì cả, em hiểu mọi việc mà, em cũng chẳng đòi hỏi
gì ở thầy đâu, chúng mình chỉ vui vẻ vô tư với nhau thôi, em rất thích
thầy nên em mới vậy, chứ em cũng chẳng quan trọng chuyện điểm điếc gì
đâu, em cũng hiểu thầy có vợ con rồi, em cũng có người yêu rồi, thế nên
em sẽ không làm gì ảnh hưởng đến thầy đâu, thầy trò chúng mình cứ bí
mật với nhau thế này thôi, chứ em cũng chẳng đòi hỏi thầy phải chăm sóc
em gì đâu, việc đó đã có người yêu của em lo rồi. Thầy cứ vô tư đi, có
phải là bọn mình yêu nhau gì đâu, thầy cứ việc chung thuỷ với vợ, bọn
mình đến với nhau để cùng vui thôi, xong là xong, có ai nợ ai cái gì
đâu, em có đòi hòi nghĩa vụ trách nhiệm gì của thầy đâu.
Quỷ thật, Trung thấy mình lại bắt đầu có dấu hiệu hồi phục lại sức mạnh
đàn ông, dưới bàn tay vuốt ve kỳ cọ của cô gái, dương vật anh bắt đầu
lại vươn thẳng ra nghễu nghệu và ngóc lên chĩa cái đầu căng tròn như
quả tên lửa ra phía trước như khiêu khích. Ngọc nhìn nó cười tủm tỉm:
- của thầy… cũng được lắm, to ra phết…thế này thì chết em rồi.
Trung thật không ngờ cô bé lại có thể ăn nói trắng trợn như vậy, nhưng
sự dâm đãng của cô gái lại càng làm anh cảm thấy bị kích thích hơn, máu
trong người anh lại chảy rần rật.
Cô bé đứng sát vào anh khiến anh ngửi được mùi thơm mát dịu của cơ thể
sạch sẽ của cô ta, một tay cầm khẽ vào dương vật anh, Ngọc nhìn thẳng
vào mắt anh tình tứ dịu dàng hỏi:
- Mình vào buồng ngủ chứ anh.